Trời cứ lúc nắng lúc mưa
Người cứ lúc mưa lúc nắng
Lâu rồi em sống thầm lặng
Quẩn quanh bên hiên cuộc đời.
Nào ai còn rõ đầy vơi
Tình yêu như là trái đắng
Chỉ con tim đau khờ dại
Mãi mãi một hình phôi phai.
Lại tháng bảy về anh còn nhớ không?
Mưa vẫn thế mà người sao xa lạ
Hai chúng ta, hai nẻo đường nghiệt ngã
Giá đừng bao giờ có ngày xưa!
Giá đừng khi nào có ngày xưa
Thì nỗi nhớ chẳng làm em day dứt
Vì nuối tiếc chỉ càng thêm bất lực
Ta ước làm gì đến ngày xưa...
Hãy thử một lần đưa tay hứng giọt mưa
Anh sẽ thấy nỗi buồn đang tan ra cùng gió
Mà trái tim mình hình như quá nhỏ
Chứa làm sao nước mắt em biển đầy...
Đành vậy thôi, ta là mưa, là nắng
Lại tháng bảy về trắng cơn nắng, cơn mưa
Có bao giờ anh chợt nhớ... Người xưa

Giá đừng khi nào có ngày xưa
Trả lờiXóaThì nỗi nhớ chẳng làm em day dứt
Vì nuối tiếc chỉ càng thêm bất lực
Ta ước làm gì đến ngày xưa...
sang thăm cô em, đọc bài thơ ướt át ..chúc vui nhiều
Trả lờiXóanơi xa chúc anh an vui
XóaChúc em ngày lễ Vu Lan an lạc và nhiều niềm vui
Trả lờiXóacuối tuần vui anh nhé
XóaCó bao giờ em chợt nhớ... Những chiều mưa…
Trả lờiXóa