Đom đóm lập lòe soi bóng đêm.
Gió khuya se lạnh lướt qua rèm
Mơ màng nhân ảnh hôm đưa tiển.
U ẩn… giọt buồn rơi mắt em.
Ở lại vườn xưa chỉ một người.
Đêm trăng lắng tiếng hạt sương rơi.
Nhớ người nơi ánh đèn đô hội.
Chẳng biết ai kia… có ngậm ngùi.
Áo tím người xưa dù khuất xa.
Mà vùng thương nhớ vẫn trong ta.
Nhớ màu áo tím, vườn cà tím.
Chênh chếch vườn khuya trăng xế tà.
Vườn xưa, người cũ, lúc chia ly.
Giăng mắc sương đêm ướt lối đi
Lặng lẽ ta về nơi phố thị.
Màu thời gian phủ ngỡ phôi pha.
Vườn hoa cà ấy, người xưa đấy.
Man mác lời thơ vẫn thiết tha.
Troi hay nhu tho Nguyen Binh ! Chuc em vui nhe !
Trả lờiXóa