ALBUM ẢNH THU HÀ

BÀI ĐĂNG MỚI NHẤT

12 tháng 1, 2013

Ngày hôm qua


Người ta đi tìm điều gì ở ngày hôm qua của mình?
Đôi khi, tôi lẩn thẩn nghĩ vậy khi bắt gặp một điều gì đó gợi nhớ đến những ký ức. Không hẳn là hoài niệm, không phải là kỷ niệm. Vì ở đó không có sự nuối tiếc, và cũng chưa có gì nhiều để mà nhớ nghĩ. Chỉ là một giọt mưa tình cờ trên tóc trong một cơn mưa mùa đông lạnh giá...
Có một sớm mai . Phố thở nhẹ nhàng. Ngồi ở một góc khuất trong một quán quen, nhìn những đông vui ồn ã lướt qua, lướt qua, bất giác vẳng nghe từ đâu đó một giai điệu quen của những riêng tư.
Trên dấu chân bước vào  đời, tôi đã nhiều lần bỏ lại phía sau mình những lao xao của đời sống, chỉ để sống trọn mình. Có những nhớ thương, có những dịu dàng và cũng có những nỗi buồn . Có lẽ, điều không vui lớn nhất lại chính là những mất mát đến từ phía cuộc sống mang lại khiến cho tôi chỉ muốn gục ngã , muốn la hét tại sao buồn ....nỗi  buồn  không gọi thành tên chỉ biết viết những cảm xúc buồn để tự an ủi mình  . Những cảm giác ấy dường như  mang lại niềm vui khi háo hức mở lòng mình viết vào blog để quên đi những nỗi buồn mất mát những yêu thương , mà tôi ko bao giờ  có lại được .Có một điều gì dường như tiếc nuối vừa qua. Nhân nhẫn đắng. Không phải vị đắng ngọt ngào dư vị của trà, không phải cái đắng cồn cào đến mụ mị của cà phê. Chỉ đơn giản như cái đắng nghét của một hạt chanh trong bát phở.
Thường khi, tôi không thích uống cà phê hòa tan. Nếu có thời gian, tôi thích ngồi ngắm nhìn trong chờ đợi những giọt cà phê đọng lại, nhỏ xuống rồi tan loãng và ngẫm nghĩ một điều gì đó mông lung. Hoặc là cà phê đá pha sẵn những lúc vội vàng. Cái cảm giác nhạt nhẽo giả tạo của thứ cà phê 3 trong 1 chưa bao giờ làm tôi thích thú, dù kèm theo nó là những triết lý thoạt nghe có vẻ thâm sâu. Rồi một hôm, tôi nhận ra cà phê hòa tan đích thực có cái hay ho kỳ lạ và riêng biệt của nó, nếu người ta biết cách chọn lựa đúng loại mình cần giữa một rừng những thứ na ná cà phê. Nhận ra khi tình cờ được mời dùng thử một tách nhỏ Davidoff Café nóng khi gọi một ly đen nóng trong một quán cà phê mùa hè. Thật tuyệt vời nếu bắt đầu buổi sáng với một tách cà phê nóng hổi, đậm đà và quyến rũ như vậy - cái khó tìm ở một ly đen nóng bình thường.  Rất tình cờ, tôi đã tìm ra cảm giác của mình khi ngại ngùng đón nhận một nồng nàn lạ lẫm.
Và tôi chợt nhận ra, cuộc đời luôn có những lạ lẫm ngọt ngào đợi ta ở đâu đó nếu đủ tỉnh táo để nhận ra cùng với một chút may mắn để tìm thấy và đón nhận.
Đã lâu, tôi không nghe lại Yesterday. Nhưng vẫn nhớ nguyên cái cảm giác của mình khi lần đầu bắt gặp tim mình rung lên vội vã và lòng lắng lại khi nghe tiếng hát khàn đục đẹp đẽ của Paul ngân lên giữa tiếng Guitar bập bùng nhẹ nhàng và tiếng vĩ cầm réo rắt. Giai điệu của giấc mơ về những hoài niệm ngọt ngào của một tình yêu trong trẻo đến từ phía của ký ức. Một cảm giác ấm áp đến lạ kỳ khi nghĩ về những trìu mến đã đi qua. . Ngày hôm qua hiện về trọn vẹn và bất ngờ, bất ngờ như chính cái cách mà những nỗi buồn đã len lén  ùa vào trong tâm tưởng người ta vậy. Nỗi nhớ về những gì đẹp đã có ở ngày hôm qua làm người ta ước ao được quay về với những yêu thương 
Hôm nay nghe lại bài hát quen và nhận ra trong những ngày hôm qua đẹp đẽ vẫn có một ngày hôm qua khác. Ngày hôm qua trong bài hát thoạt nghe ngỡ như vẫn là một tuyên ngôn về tình yêu dưới dáng vẻ của một trò chơi đễ dàng. Nhưng lắng lòng lại và nghe, người ta mới cảm thấy được cái vị đắng mênh mang của cảm giác như khi ngồi giữa một buổi sáng mùa hè  nhấm một ngụm nhỏ Davidoff Café nóng hôi hổi và nhớ nghĩ. Nhớ về những đẹp đẽ và nghĩ về những mất mát người ta tự tạo ra cho cảm giác của mình. Tình yêu quả là một trò không dễ chơi một chút nào nếu người ta không biết cách gìn giữ và vun đắp nó. 

Giọng hát của Paul McCartney sáng nay tình cờ giúp tôi nhận ra rõ hơn một trống trải trong mình để  có chỗ mà đón nhận những yêu thương từ phía cuộc đời. Sẽ là một khách sáo rất thật lòng khi bỗng nhiên muốn nói "Cám ơn"  và mỉm cười bước đi. Sự giả tạo của bóng tối không phải bao giờ cũng xấu, nếu nó giúp người ta nhận ra ánh sáng.
Buổi sáng  gió  lạnh  tôi nhìn bóng mình lấp loáng trong gương và thấy cuộc đời đi qua.Những xôn xao bình thản.
                          

1 nhận xét:

* Lưu ý: Các bạn có thể commenst cho bài viết bằng : NCT, Youtube, Hình ảnh.

* Những mã code dưới có thể commenst .

. Hình ảnh : [img] Chèn link vào đây [/img]

. Youtube clip : [youtube] Chèn link vào đây [/youtube]

. Nhạc của Tui : [nct] Chèn link vào đây [/nct]

* Thank you các bạn đã commenst ủng hộ cho bài viết.



Bạn kích chuột phải vào biểu tượng chọn: SAO CHÉP URL HÌNH ẢNH ( chép địa chỉ ảnh)-sau đó chèn link vào mã sau: [img] Chèn link vào đây [/img].

Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN Blog.Uhm.vN

Xem tất cả Viết cho mình »